Phùng Quán

Sám hối


Quỳ rạp trán trước đền Diệp lục
Tôi tạ tội cùng cỏ cây
Tôi đã mắc phải nhiều trọng tội:

Khổ đau cuộc đời mà tôi phải nếm trải
Tôi chưa đủ gan nếm trải đến tận cùng
Tôi chưa đủ tình thương
Để thương tất cả những gì cần được thương...
Tôi xin được trừng phạt !

Hãy đội lên đầu tôi một vành - gai - nước - mắt
Đóng đinh câu rút tôi lên thập - tự - tình - yêu

Hỡi bạn hữu thân sơ !
Trước khi mỉm cười với tôi
Hãy quất lên lưng trần tôi ngọn roi thương khó

Một trăm năm sau
Tôi sẽ rời thập tự
Với tấm lòng và mắt trẻ sơ sinh

Được bạn: Mọt Sách đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Sám hối"